Description
"Chân rõ ràng không mỏi, nhưng tâm rã rời, cứ chạy theo đeo đuổi miết trên những giàn phơi. Hụt hơi, chới với. Có lần về nhà kêu má Tết này làm những món này này, những món mà mình nhìn thấy mang theo trên suốt chặng đường từ nhà ngoại về. Má cười, người ta có đâu có nghĩa là mình phải có.
Mình dại hơn cả tuổi mười ba, không hiểu câu đó mấy, nên vẫn muốn má bày thật nhiều thứ trên giàn phơi nhà mình, chớ không phải còm nhom chút dưa kiệu, dưa hành, chút chuối khô… Nên Chạp sau mình vẫn nhắc, má lại nói ta đâu cần phải có cái mà người ta có."
"Nhưng phải nhắc, người Việt mình với Tết giống như con rắn tới kỳ lột da, lột không được, ngắc ngứ hoài, rũ không hết lo phiền, khó chịu lắm."
____________
Nếu yêu thích Podcast này, xin hãy đánh giá 5 sao hoặc dành cho Kẻ Trộm Hương một tách cà phê nhé: https://www.buymeacoffee.com/ketromhuong.
Published 11/23/24
Bảy kể hồi nhỏ mỗi bận lùa trâu qua đồng Thạnh Phú đều ghé nghỉ chân ở lầu ông Hội. Nằm ở chặng giữa kinh, ngôi nhà chỉ còn những mảng tường cháy xém. Bị đốt lâu vậy rồi mà mưa không sao rửa sạch vết lửa. Nhờ đám trẻ trâu lấy đó làm chỗ chơi trốn kiếm, đốt rạ nướng cá, mà cỏ dại dây leo không có...
Published 11/16/24