Description
Cô cháu cười phá lên, mắt liếc nhìn cái bụng to như thùng tô nô của ông, chả tưởng tượng nổi ngày xưa ông ngoại mình ra sao. Còn bà, giờ chỉ còn kiểu đầu uốn quăn lấp lánh ánh bạch kim, ngắn lúp xúp quanh cổ. Ông bà vốn khắc khẩu nhau. Bà giỏi ca dao tục ngữ, ví von, dân kĩ thuật mà nói câu nào sắc câu nấy. Ông thì kĩ sư lâm nghiệp, cả đời bôn ba rừng núi với công trình xây dựng, tính vốn cả nể hiền lành. Mà không hiền sao được với bà. Lúc nào ông cũng có cái vẻ nin nín, nhun nhún và ánh mắt trông về bà với đầy vẻ trìu mến.
Tác giả: Hương ThịGiọng đọc: Ánh NguyệtLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Tuyết NhungThời lượng: 17p32g
Chị tần ngần đứng trước ngôi nhà ấy. Cửa đóng khóa. Câm lặng. Những bông hoa chuối cố thiêu đốt những hơi thở cuối cùng.Chị rơi vào hụt hẫng. Suốt cả chiều, chị tha thẩn quanh ngôi nhà mà vẫn không thấy bóng dáng người đàn ông đâu cả. Con phố vốn kiệm lời. Giờ càng lặng thầm hơn. Mọi cánh cổng đã...
Published 08/30/24
Chị bỏ ra ba triệu bảy trăm nghìn đồng mua lọ nước hoa Chanel women xức cho thơm. Một ít thực phẩm chức năng vừa để uống, bôi lên da và dầu dưỡng tóc. Phải đi tút tát lại mái tóc, xăm cái chân mày, phun lại bờ môi. Chị nhìn mình trong gương. Làn da trắng, tóc nâu, môi đỏ... Trong thời gian tìm ra...
Published 08/26/24