Rất nhiều người yêu theo cách của một kẻ ăn mày. Nghĩa là sống trong vật vờ thiếu thốn, chờ đợi người khác mang tình yêu đến cho mình. Họ như một kẻ đi xin tình: “Ai có tình yêu cho tôi với! Tôi cần tình yêu!”. Chỉ cần một ai đó bỏ một xu vào chiếc bát xin ăn của họ, họ tức thì mừng rỡ: “Anh thật tuyệt vời!”. Rồi khi người kia bỏ đi, họ đau đớn buồn khổ và lại rên rỉ: “Ai có tình yêu cho tôi với!”.
Nhiều khi ta “đói khát”, vật vã bằng mọi giá đi tìm cho mình thứ tình yêu bên ngoài. Hôm nay được cho sẽ vội nhai “ngấu nghiến”, ngày mai không có lại phải đi xin tiếp. Khi được đối phương yêu chiều quan tâm, ta thấy đủ. Nhưng khi họ lỡ vô tâm một lần, làm điều trái ý, không hiểu nhau, ta lại quay về thiếu thốn cùng cực. Ta đòi hỏi họ phải chữa lành những vết thương lòng mình bấy lâu nay, dù đó chỉ là trách nhiệm của riêng một mình ta. Ta quấn chặt, bám dính vào họ không dám rời nửa bước, đến mức khiến người ta ngộp thở. Bởi thiếu vắng họ, ta không còn thấy giá trị của chính mình.
Trước khi yêu ta vốn đã đói khát, yêu vào ta vẫn tiếp tục đói khát. Khi người đó bỏ đi, ta thấy đất trời như đổ sụp, cuộc đời vô nghĩa.
“Người đi một nửa hồn tôi chết. Một nửa hồn kia bỗng dại khờ” – Hàn Mặc Tử phải chăng cũng thuộc tuýp người yêu theo cách của một kẻ ăn xin?
Tập podcast được lấy cảm hứng từ episode Hết yêu của thầy Minh Niệm và chị Thùy Minh. Cảm ơn những mối duyên cũ năm ấy vì đã giúp tôi trở thành tôi của ngày hôm nay. Cảm ơn chính tôi, vì đã không chọn bỏ rơi chính mình.
---
Btw, bạn có thể ghé thăm cửa hàng nhỏ xíu của mình tại FB Introvert Mood hoặc link Shopee là: https://shopee.vn/introvert.mood nhé. ^^ Hy vọng bạn sẽ tìm cho mình được vài món đồ hữu ích, hoặc nếu không, mong bạn tìm thấy bình yên mỗi lần ghé lại.
Bạn có thể kết nối với mình tại: ️
📩 Email:
[email protected]