Description
Bài thơ diễn tả một sự xung đột trong nội tâm, an inner struggle, muốn tìm hiểu những nội kết, những bóng tối sâu kín trong ta, nhưng lại cảm thấy sợ hãi và muốn tránh né.
Tác giả quan sát một cuộc xung đột, mâu thuẩn trong nội tâm của mình – một niềm thán phục trước sự uy nghiêm, vẽ đẹp của con rắn, chống lại với thành kiến sẳn có “a human education”, là muốn tiêu diệt một mối đe dọa nguy hiểm. Và cuối cùng anh ta bất lực, và để cho thành kiến, cái chấp, “my human education” sai xử mình. Anh lấy một khúc gỗ liệng vào con rắn.
Bài thơ kết bằng nói rằng, những điều khó khăn, phiền não, sợ hãi, tượng trưng bằng con rắn, cũng là một phần của mình thôi. Một phần của sự sống, của tự nhiên, mà ta phải chấp nhận tôn trọng và thấy ra.
Bài thơ như một phép ẩn dụ về việc ôm trọn, embrace, những khổ đau của ta.