Truyện ngắn: Hoa câm
Listen now
Description
Tôi trở lại nhà và cuộn chăn nằm nhưng kỳ thực tôi không ngủ. Suốt đêm tôi nằm hướng về phía Châu. Anh ta trằn trọc mãi khiến tôi cơ hồ suy tưởng về anh ta, về con bé Amin và ông nội con bé. Tôi chợt ghét rừng, nó che đậy tầng tầng lớp lớp những thứ cây trút bỏ xuống. Và cả những con côn trùng, cả những sinh vật hút máu người không ghê. Quỷ thật! Tôi bắt đầu thấy hối hận khi bước chân đến đây để mang vác những câu chuyện buồn của rừng. Tác giả: Hoàng Hải LâmGiọng đọc: Lâm NgạnLời bình: Nhà thơ Hữu ViệtMinh họa: Họa sĩ Lý Việt AnhThời lượng: 23p08g
More Episodes
Mặt lún phún râu, cậu lính binh nhất bảo, em ở đây, thấy đậm nhất là nỗi nhớ. Hồi mới lên đơn vị, đêm nào cũng nằm nhớ nhà. Mà nhớ nhất là đứa em gái út, nó thương em lắm. Mẹ em sinh nó khi đã ngoài bốn mươi, nó cách em mười lăm tuổi. Lâu lâu gọi điện thoại lại hỏi chừng mô anh về. Thư cười, trêu...
Published 06/03/24
Published 06/03/24
Dường như có ai hát ngoài phía bến Trầm, âm thanh dịu dàng như gió trôi qua chiều vắng. Miện ngừng tay khỏi tấm rèm đang kết dở dang, bước lại gần khung cửa sổ trông ra bến nước. Tiếng hát nơi xa kia nhỏ dần rồi tắt hẳn, con thuyền chắc đã sang sông rồi, chỉ còn lại mình Miện trong bóng hoàng hôn...
Published 05/31/24