Truyện ngắn: Nắng lên ở Mơ Kây
Listen now
Description
Tôi dần dần nhận ra tôi không còn là tôi của ngày hôm qua nữa. Nhưng rốt cuộc thì bây giờ tôi là ai? Nhiều lần hỏi, nhiều lần đưa ra đáp án nhưng tôi không thỏa mãn được tôi. Tôi vẫn đi tìm mình là ai. Cuối cùng, tôi nghĩ tôi là một cái ti-vi nhiều kênh, mỗi người đều chọn cho tôi một tôi riêng biệt, ưa thích khi đứng trước mặt họ. Với đồng nghiệp cùng cơ quan tôi là một người dễ tính, rượu bia tốt, không có nhiều toan tính. Với hàng xóm tôi là một gã khó ưa, mặt lúc nào cũng lầm lầm lì lì, chẳng mấy khi nói chuyện với ai...Còn với vợ tôi là một người khá vô dụng, nhu nhược, chẳng biết sửa điện nước, đến đóng cái đinh treo bức tranh trên tường cũng phải đi nhờ. Thu nhập phập phồng thoi thóp hằng tháng chủ yếu nhờ lương, chẳng biết mở rộng các mối quan hệ để kiếm thêm...Chỉ còn trong mắt con bé, tôi vẫn có gì đấy tốt đẹp. Nhìn tôi, nó vẫn cười, mắt đen láy, nhắc tôi phải là tôi chứ không ai khác. Tác giả: Đinh PhươngGiọng đọc: Tiến TúLời bình: Nhà văn Đỗ Bích ThúyMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 20p22g
More Episodes
Ngôi nhà ngói ba gian hai chái của lão Bạng nằm ở đầu làng Diễn như cái thùng hút gió. Thênh thang. Thông thống. Ba gian nhà ngập tràn ba gian nắng. Thứ nắng đầu xuân hiền hòa mà khiêu khích. Lão Bạng đang bắt lại tấm lưới then mỏng chuẩn bị ra lạch Quèn thả cá. Một đầu lưới ngoắc vào bờ rào, đầu...
Published 06/28/24
Published 06/28/24
Mùi ngồi xuống chiếc ghế nhựa, bác Phúc cầm tay người kia đặt xuống chiếu cho cô bắt mạch. Bàn tay Mùi khẽ khàng chạm xuống cổ tay anh ta. Mạch chìm không đều, lúc nhanh, lúc chậm. Từ người anh ta toát ra mùi rượu nồng nặc, cả mùi mồ hôi dầu, mùi hương nhang khiến Mùi chột dạ. Ngón tay Mùi run...
Published 06/21/24