Nếu suy nghĩ không phải là của con thì con có trầm cảm không?
Listen now
Description
Khi con trầm cảm mà không sửa nổi thì con mới thắc mắc rằng ai đang trầm cảm? Cái trầm cảm bay ra bay vào này là của ai? Cái đang tự đến, tự đi này là của ai? Đấy là một cơ hội để con ở trong sự thật. Còn nếu không trầm cảm gì thì con sẽ tin rằng con điều khiển được suy nghĩ của mình. Trong khi bản chất thế giới có ai điều khiển được suy nghĩ của mình đâu. Chính vì con có vấn đề trong tinh thần, trầm cảm, tâm thần… giúp con thấy rằng mấu chốt không phải là sửa đống suy nghĩ này. Mấu chốt là một dao cắt đứt luôn, không dính dáng gì đến đống suy nghĩ đó nữa, nó bay ra bay vào kệ nó, thì con mới chặt được gốc của vấn đề. Còn nếu không, con chỉ lo sửa ngọn - sửa suy nghĩ - mà thôi. Con thông thường chỉ lo sửa, tôi có suy nghĩ A phải sửa thành suy nghĩ B, đúng không? Cuối cùng cả suy nghĩ A, suy nghĩ B là đều của tôi. Ngày mai suy nghĩ C hiện ra còn tệ hơn thì sao? Lại của tôi tiếp, lại khổ hơn ngày hôm qua, đúng không? Hôm nay con có tài năng sửa suy nghĩ A thành B nhưng ngày mai cái C tệ hơn đến, con không sửa nổi thì con có đau đớn không? “Ôi sao mình không sửa nổi thế này, sao mình kém thế này, dở thế này….” Đau đớn không? Trong khi cả A, cả B, cả C chẳng phải cái nào của con hết. Cho phép suy nghĩ đến đi thoải mái thì con hết bệnh luôn, chẳng còn bệnh gì nữa. Nếu không suy nghĩ nào là của con thì bệnh của con là gì? Con chỉ có bệnh khi suy nghĩ là của con thôi. Con chỉ bị hoang tưởng nếu các suy nghĩ hoang tưởng ấy là của con. Con chỉ bị trầm cảm nếu cơn trầm cảm đến, xong con bảo đấy là của con, còn nếu không, nó sẽ tự đến và tự cuốn gói đi mất. Con chẳng phải làm gì cả, con chỉ cần biết thôi! Con chẳng cần phải đánh nhau với suy nghĩ, cũng chẳng cần phải làm theo luôn. Con vừa không phải làm theo mà cũng không phải chống lại, suy nghĩ sẽ tự cuốn gói đi. Vì con đang ở trong sự Biết, cái Biết đấy của con là vô địch. Còn nếu con cho rằng suy nghĩ là của con, con làm theo nó, hoặc con chống lại nó, đời con khổ là cái chắc, vì chống mãi có được đâu! Vậy nên con không cần hết trầm cảm luôn. Phương pháp này dễ dàng đến mức không cần con phải hết trầm cảm. Sư phụ không dạy các con hết trầm cảm mà dạy các con nhận ra sự thật nhờ trầm cảm. Sự thật mình không phải là người đang chịu cơn trầm cảm, thì chính là hết trầm cảm. Hết hẳn, hết xịn! Còn nếu con vẫn tin rằng cơn trầm cảm là của tôi, nó cứ tạm ngưng rồi quay lại thì vẫn là của tôi, con sẽ luôn là người đang chịu cơn trầm cảm khi nó đến, và vì vậy con không thể hết trầm cảm được. Đời con bắt đầu không sợ trầm cảm nữa, trầm cảm thích hiện ra đến cuối đời cũng được, đó là hết trầm cảm xịn. Hết xịn nghĩa là trầm cảm không còn là của con nữa, thì còn gì mà sợ? Trầm cảm đến giống như các hiện tượng thời tiết, chúng do duyên mà đến. Đủ duyên thì hợp, hết duyên thì tan, chẳng có lý do gì mà phải sợ trầm cảm cả. Cách này mạnh hơn, khó hơn nhiều, nhưng nó giải quyết thẳng gốc của vấn đề. Các con thường giải quyết vấn đề bằng nhiều cách khác nhau, nhưng khi trầm cảm đến thì con vẫn là người chịu cơn trầm cảm nên không làm cách gì nổi. Vì vậy, c
More Episodes
CHÚ Ý KHI TẬP “AI ĐANG LÀM?”Con muốn ra được đại quyết định “Ai đang làm” thì cách duy nhất là phá, không phải là xây. Con muốn ra được đại quyết định “Ai đang làm" thì cách duy nhất là phá cái tôi, phá đến khi nào thấy chắc chắn là không thể nào là tôi làm được, chứ không phải là mình xây suy...
Published 06/05/24
RỜI NGỌN TRỞ VỀ GỐC - CÁCH TRỊ BỆNH XƯA NAYNếu con không bao giờ nhận ra mình là ai thì con cứ là người này, người này thì khổ không thoát được, khổ của sinh-lão-bệnh-tử và tất cả các loại khổ sở có thể đổ lên thân tâm này bất kỳ lúc nào. Muốn chữa bệnh khổ của chính mình thì chỉ có cách rời ngọn...
Published 06/03/24