#42 Người bạn quan trọng nhất
Listen now
Description
Lần đầu tiên trong đời mình tự đặt tay lên người mình và nghĩ ‘cám ơn m đã cố gắng đến đây nhé’, trong lúc nghe tim mình đập, chân mình run và mắt mình mịt mờ trong sương và mưa. Hình như chỉ vào những lúc tưởng kiệt quệ nhất, con người ta mới chợt nhớ tới và biết ơn một cơ thể đang luôn hoạt động, hỗ trợ để mỗi người được sống mỗi ngày. Cái cơ thể bé nhỏ giữa núi trời lại có thể đưa ta đi xa như vậy, cho ta cơ hội nhìn ngắm những thứ kỳ vĩ đẹp đẽ như một rặng núi xa xa hay một biển mây đỏ rực dưới ánh nắng. ---- Kết nối với mình qua: Instagram: Luu.podcast/naphung333 Youtube: Ngoc Anh Phung (Kos) Email: [email protected] Voice message: https://anchor.fm/ngoc-anh-phung ----- Nhạc trong tập này: Blossoming in My Heart (Instrumental Version) - Adelyn Paik
More Episodes
Hôm nay là một ngày mình rất xuống tinh thần… nói thế nào nhở, cảm giác sắp phát ốm đến nơi, người ngợm thì oải, mắt thì mờ, và cứ mang mác cái cảm giác thất tình chẳng hiểu tại sao. Lý do cho cái cảm giác thất tình kia là thứ mình thắc mắc nhất, thứ cảm giác cứ làn lạt, oải oải, tưởng như nó lơ...
Published 10/24/23
Published 10/24/23
Đây có lẽ sẽ là một trong những tập khó hiểu, và khó viết ra nhất với mình ở Lưu. Cho đến gần đây, chính xác là đầu năm nay, nếu để miêu tả tâm hồn bản thân, mình vẫn chỉ nghĩ ra và hình dung ra một thứ: “một cái bình thuỷ tinh đã vỡ”.
Published 09/26/23