Truyện ngắn: Vương hương dạ lý
Listen now
Description
Đang là mùa hè, hai đứa con cô đã tranh thủ nhảy tàu về quê ngoại tận hưởng kỳ nghỉ bên biển xanh, nắng vàng. Cô nhìn con kéo va-li vui vẻ ra khỏi nhà, thấy như chúng kéo cả tuổi mình đi xa. Còn lại một mình, lại là ngày nghỉ, cô quyết định xếp máy tính sang một bên, pha một ly cà-phê nóng, nướng một chiếc bánh sừng bò nhỏ. Lâu rồi, cô đã bỏ quên thói quen uống cà-phê dưới vòm hoa dạ lý. Cây hoa dạ lý Tình trồng từ hồi mới xây nhà. Cô không bận tâm mấy đến vòm hoa. So với những chậu hồng ngoại đầy kiêu sa, sặc sỡ, vòm hoa dạ lý lặng lẽ tỏa bóng mát che một góc sân, không mảy may khoe sắc. Thỉnh thoảng, vào những ngày Tết nhất, cô mới rảnh tay dọn dẹp và ngó nghiêng đến nó. Dạ lý chỉ nở nhiều và tỏa hương nồng nặc vào buổi đêm. Tình nói đó là những ngôi sao có mùi hương. Mặc kệ việc vòm hoa trở nên mờ nhạt vì kém sắc vào ban ngày, anh vẫn mê thứ hương thơm lạ lùng của nó tỏa ra buổi tối. Những thứ có mùi hương anh đều thích. Như lọ nước hoa mùi hổ phách hay mùi cỏ xạ hương mà cô hay dùng. Nhiều lúc anh chỉ muốn tựa mãi vào vai, vào cổ cô để hít đầy thứ mùi quyến luyến đó Tác giả: Trần Huyền TrangGiọng đọc: Vân AnLời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân HàMinh họa: Họa sĩ Thu HàThời lượng: 17p41g
More Episodes
Tôi dần dần nhận ra tôi không còn là tôi của ngày hôm qua nữa. Nhưng rốt cuộc thì bây giờ tôi là ai? Nhiều lần hỏi, nhiều lần đưa ra đáp án nhưng tôi không thỏa mãn được tôi. Tôi vẫn đi tìm mình là ai. Cuối cùng, tôi nghĩ tôi là một cái ti-vi nhiều kênh, mỗi người đều chọn cho tôi một tôi riêng...
Published 06/24/24
Mùi ngồi xuống chiếc ghế nhựa, bác Phúc cầm tay người kia đặt xuống chiếu cho cô bắt mạch. Bàn tay Mùi khẽ khàng chạm xuống cổ tay anh ta. Mạch chìm không đều, lúc nhanh, lúc chậm. Từ người anh ta toát ra mùi rượu nồng nặc, cả mùi mồ hôi dầu, mùi hương nhang khiến Mùi chột dạ. Ngón tay Mùi run...
Published 06/21/24
Published 06/21/24